Hoàng Diệu Sóc Trăng - Ban Liên Lạc Cựu Học Sinh
MỘT GÓC QUÊ NHÀ
Buổi sáng ngồi ở hàng hiên nhìn ra cái hồ bé tẹo, xem mấy chú cá vàng nhởn nhơ đớp bóng dưới tán lá sen nhỏ xíu bằng bàn tay, lá xanh thì thấy nhưng chờ hoài không biết bao giờ mới thấy bông trắng chen nhụy vàng giữa cái nắng hè gay gắt trên sa mạc này, nhưng dù sao tôi cũng hả lòng với công trình của mình suốt mấy tháng trời chăm chút, nói cái hồ cho oai chứ nó nhỏ cỡ vũng trâu nằm, nhưng với sức già sỏi cát cũng thành ao, tôi hì hục cả buổi trời để mong biến giấc mơ mỗi sáng mỗi chiều hai vợ chồng ra đàng sau huê viên bẻ hoa bắt bướm, ngồi nhâm nhi tách trà ngó cây cối xanh...xao cho đỡ nhớ quê mình.
BUỔI HẸN HÒ ĐẦU TIÊN Cho tới bây giờ, ở cái tuổi sắp sửa được ăn lục tuần, mỗi khi nhớ lại cái buổi hẹn hò đâu tiên ấy tôi vẫn không khỏi bật lên cười ha hả. Năm ấy là năm tôi học lớp 10, ban B, tức là ban toán nên con gái trong lớp có phần ít ỏi. Tuy ít ỏi, nhưng con gái lớp tôi đa phần kha khá về nhan sắc, nếu không nói là có nàng cũng thuộc dạng sắc nước hương trời. Tôi thuộc thành phần cá kèo một chút, nghĩa là không có gì đặc biệt ngoài cái tài mọn là biết làm mấy bài thơ đăng trên báo tường hay đặc san xuân.
NHỚ VỀ LỚP ĐỆ NHẤT B "ĐẶC BIỆT" Khi những chùm hoa phượng lập lòe gọi hè về là khi mùa mưa đã đến và cũng là mùa nghỉ hè của lứa tuổi hoa niên. Lòng chợt bâng khuâng khi nhớ về lớp cũ trường xưa một thuở. Lời hát nào vọng mãi với tháng năm : “Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi, phút gần gũi nhau mất rồi. Tạ từ là hết người ơi. Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng. Có ai còn nhớ đến ân tình không?” (Thanh Sơn).
|
TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG Kính tặng Quý Thầy Cô trường Hoàng Diệu ngày Nhà Giáo VN- Riêng kính tặng Thầy Ngô Kim Thạnh, Thầy Đào Ngọc Ấn và Thầy Quách Xiêm. Quê nội tôi ở miền Trung nước Việt. Những buổi chiến chinh chưa lui khỏi cuộc đời, dành cho bao người con phương xa nơi nương thân lại là rẻo đất của miền Tây Nam Bộ bằng phẳng với những xe trâu, và hàng hàng rơm rạ phủ kín đường thôn trong tiếng sáo ngày mùa. Những đời lưu dân không dám nhận nơi đâu là cố lý, vậy mà thoắt cái bốn mươi năm đã in đậm tâm hồn...
VIẾT ĐÚNG CHÍNH TẢ Một anh bạn giáo viên có than phiền với tôi về tình trạng học sinh phổ thông trung học hiện nay viết chính tả sai rất phổ biến. Theo anh, số học sinh học kém viết sai chính tả đã đành, số học sinh học giỏi viết sai chính tả bây giờ không còn là chuyện lạ nữa. Nhiều từ ngũ thông thường không có gì là khó mà các em chưa nắm vững, viết một cách tùy tiện quả là điều đáng buồn. Thực tế, hiện nay có nhiều học sinh học xong lớp 12 mà viết một câu tiếng Việt chưa thông, tình trạng này quả là đáng báo động. Trong khi đó, yêu cầu đầu tiên là phải thông thạo kỹ năng sử dụng tiếng mẹ đẻ.
|
Các bài viết khác...