TIẾC THƯƠNG ANH QUẬN
Anh Quận nằm yên ắng trên di văng. Gương mặt bình thản, không chút căng thẳng, không chút lo âu, mắt nhắm nghiền, đồ veston cà vạt, chân giầy. Anh như đang ngủ say.
Tôi sờ tay anh, trán anh. Còn nóng ấm bình thường. Anh đang ngủ say thật, chỉ lạ là quanh anh bao người thân đang lặng lẽ, chỉ khác là giấc ngủ này rất dài, mãi mãi…Thân nhiệt anh còn bình thường, thậm chí huyết áp và nhịp tim cũng ổn nhờ vào nguồn dưỡng khí và dịch truyền được đưa vào thân thể anh liên tục. Anh nằm ngủ, ngủ mà chờ, chờ con gái út anh từ Mỹ về gặp anh lần cuối khi anh còn sống.