Hoàng Diệu Sóc Trăng - Ban Liên Lạc Cựu Học Sinh
ĐÔI DÒNG CẢM NHẬN
Tôi có duyên may được tặng cuốn Kỷ yếu của trường Hoàng Diệu, nhân ngày hội trường kỷ niệm 55 năm ngày khai giảng khóa học đầu tiên (1957-2012) từ anh Hợp một bậc trưởng bối của tôi. Nhìn cuốn sách được in ấn trang trọng và rất đẹp nhưng nội dung mới thật sự làm người ta xúc động, vì đấy là cả tấm lòng của những người từng rất bó với mái trường này. Ngay trang đầu thì bài hát “Nỗi nhớ trường xưa” của Tạ Lệ Vân
HOÀNG DIỆU DẤU XƯA Cổng trường mở với muôn ngàn cánh bướm
Loang loáng theo hơi nắng gắt buổi trưa
Trắng tinh khôi như tình ta mới chớm
VỀ SÓC TRĂNG “Về Sóc Trăng nên đầu tóc cũng quăn”
Anh hay giễu bạn bè như thế
Rao tình cảm nhằm chợ chiều đành ế nhệ
|
NGHĨA THẦY, TÌNH BẠN Thu xếp về Cần Thơ làm giỗ ông nhạc của mình, nhân dịp nầy tôi quyết định sẽ tìm Trần Văn On, Trà Trung Hiếu, Nguyễn Trường Đãnh là những người bạn cùng khóa 66-73 của tôi đang sống ở Cần Thơ.Hai năm trước tôi đã gặp Đãnh, trong một lần về Sóc Trăng nhân thanh minh, On thì chỉ nói chuyện qua email và điện thoại sau khi tìm ra nhau nhờ tin tức từ Ngọc Hồng (Châu Âu). Riêng Trung Hiếu thì tìm, nhận ra nhau qua hình ảnh ngày hội trường 23/9.
HỐI TIẾC Có lẽ trong cuộc đời của chúng ta, không ít lần chúng ta cảm thấy hối tiếc…hối tiếc khi để vuột mất một cơ hội làm giàu, một cơ hội tiến thân trên bước đường danh lợi, hay vuột mất một bóng hình nào đó… Trong những cái hối tiếc ấy, mổi người trong chúng ta chắc hẳn ai cũng từng nếm trải một lần, thậm chí nhiều lần, tôi cũng thế. Nhưng ở cái tuổi già? Cộng thêm nỗi nhớ quê hương, tôi thấy (riêng cá nhân tôi) cái hối tiếc làm cho tôi nhức nhối và ray rứt nhất trong lúc nầy là…tôi không về Sóc Trăng dự ngày hội trường 23/9 năm nay theo dự tính, mặc dù mình có lý do bất khả kháng,
|
Các bài viết khác...